Mẹ
Chúng ta, thường cố gắng tìm kiếm những điều tuyệt hảo vô vị trong thế gian. Tìm hoài, tìm mãi, để sức lực cạn kiệt dần, tìm mãi mà chẳng thấy, rồi bỗng giật mình - mới ngả nghiêng nhận ra, chúng ta đã tự đánh rơi quá nhiều thứ.
Có những phần đời không bao giờ lấp hết trong nhau. Mẹ có thể đi tìm bình an và an nhàn ở nơi đâu? Giá mà ngôi nhà này, đủ bao dung chào đón mẹ trở về. Đủ yên bình để mẹ không thức giấc mệt mỏi giữa đêm.
Có quá nhiều những canh dài, mình luôn biết mẹ thức dậy giữa đêm khuya.
Gió thốc từ những khe cửa sổ, những tiếng xe cộ, mẹ trầm ngâm là thế.
Sớm mai này, điều muộn phiền nào lại đến?
Mạnh mẽ như mẹ.
Hồn nhiên như mẹ.
Bất kì mọi đau khổ nào, mẹ đều đứng lên và bước tiếp. Bất kì đau thương nào, mẹ vẫn mỉm cười chấp nhận và cho qua.
Mẹ trong mình, vĩ đại là thế. Là tất cả - tất cả sự sống trong mình. Là mình, không thể nào bình yên nữa, nếu không còn thấy mẹ vui cười mỗi ngày. Mẹ từ tâm là thế. Chất phát là thế. Nhiệt thành là thế.
Mình sẽ tin, người tốt, rồi sẽ gặp điều tốt. Cho dù những nghiệp báo có chưa trả xong, cho dù phải hứng chịu thêm bao nhiêu, mình sẵn lòng cam chịu hết. Chỉ mong nửa phần đời còn lại của mẹ. Hãy thật bình yên, hãy thật an nhàn, hãy thật hạnh phúc. Hãy ở cạnh mình, dẫu cho, mình có là kẻ rong ruổi khắp thế gian, cô độc nhất thế gian... mẹ vẫn luôn cạnh bên mình. Cho mình sự yên ấm ngập lòng.
Chúng ta, có quá nhiều thời gian để lo lắng cho sự nghiệp, có quá nhiều thời gian chăm chút cho bản thân, quá nhiều thời gian dành cho những kẻ nói yêu ta. Quá nhiều. Và thật ít ỏi, khi không thể có một đêm được nằm cạnh bên mẹ. Nghe mẹ kể về những chặng đường dài đã qua, những khoảng khắc ngắn ngủi trong một ngày của mẹ. Những bươn chải mà mẹ luôn lặng thầm chịu đựng, có là bao đâu, lòng mẹ, như biển Thái Bình kia mà.
Mẹ luôn nói với mình, không có sự cố gắng nào không được đền đáp. Không có sự thất bại, mà chỉ có sự trải nghiệm, hãy sống như con mong muốn, và hãy biết tương lai con sẽ phải đi con đường nào.
Đích đến, cho dù là hiện thực thì mọi ngã rẽ, chỉ là những thử thách sự vững vàng. Đôi chân có lắm khi mỏi mệt, đôi tay có khi không thể níu với thành công, đôi mắt có khi mòn mỏi ngóng tìm, mẹ sẽ luôn là bến đỗ hiền hòa, là gò đá êm ái nhất trên thế gian, là ngọn đèn sáng soi cả một chặng đường dài vô tận. Bên con, và chở che. Yêu thương, và vỗ về.
Con sẽ hứa, rằng chắc chắn, sẽ luôn sống hết mình từng ngày, hiện tại là nền tảng cho tương lai. Quá khứ cho con thấy sự trải nghiệm để vững bước, hứa với mẹ. Sẽ không bao giờ từ bỏ. Hứa với mẹ, mãi mãi sẽ luôn khắc ghi lời mẹ dạy, tấm lòng bát ái, sự tận tâm giúp người, sống hết kiếp số, để thấy mình, đã sống có ý nghĩa với đời, với người, với chính mình.
Cám ơn mẹ đã luôn dành tất cả những gì tốt đẹp nhất của mẹ cho chúng con.
[img][/img]