Mùa Thường Niên - Cầu cho việc rao giảng Tin Mừng cho các thế hệ trẻ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Mùa Thường Niên - Cầu cho việc rao giảng Tin Mừng cho các thế hệ trẻ


 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
Hỗ trợ trực tuyến
     
         Hoàng Admin 
Latest topics
» Praesidium Đức Mẹ Lên Trời Vạn Giã
BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeTue Sep 17, 2013 9:41 am by QuốcToàn

» Thánh đường Giáo xứ Vạn Giã
BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeFri Jun 29, 2012 11:52 am by tqhoangvg

» Hình ảnh Giáng Sinh Vạn Giã năm 2011
BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeMon Dec 26, 2011 5:32 pm by chaphu

» Cuba sẽ chào đón Đức Thánh Cha với tấm lòng yêu mến và kính trọng
BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeThu Dec 22, 2011 4:19 am by chaphu

» Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI thăm các tù nhân
BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeThu Dec 22, 2011 4:19 am by chaphu

» Chúa nhật IV Mùa Vọng: MỪNG VUI LÊN
BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeSat Dec 17, 2011 3:04 pm by chaphu

» Gặp gỡ Kitô giáo-Hồi giáo bàn về quốc gia Palestine tương lai
BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeSat Dec 10, 2011 5:35 am by chaphu

» 4 nguyên tắc sống để có hòa bình ở Trung Đông
BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeSat Dec 10, 2011 5:34 am by chaphu

» Chúa nhật III mùa vọng: NIỀM VUI THẬT
BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeSat Dec 10, 2011 5:31 am by chaphu

» Thứ bảy tuần II mùa vọng: Êlia đã đến rồi
BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeSat Dec 10, 2011 5:26 am by chaphu

Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Thủ đô hà nội

Cố đô huế

Tp Quy Nhơn Click for Qui Nhon, Viet Nam Forecast
Tp Nha Trang Click for Nha Trang, Viet Nam Forecast
Tp Hồ Chí Minh
Tra từ điển

Tra theo từ điển:



May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar

 

 BỔN PHẬN CỦA CON

Go down 
Tác giảThông điệp
chaphu

chaphu


Tổng số bài gửi : 657
Join date : 17/02/2011
Đến từ : Hòa Nghĩa- Cam Lâm-Khánh Hòa

BỔN PHẬN CỦA CON Empty
Bài gửiTiêu đề: BỔN PHẬN CỦA CON   BỔN PHẬN CỦA CON Icon_minitimeTue May 17, 2011 4:42 pm

BỔN PHẬN CỦA CON

Là một đứa con sống trong gia đình, có nhiều chuyện quá quen thuộc khiến tôi cảm thấy nó là điều tầm thường, đương nhiên. Đến một lúc nào, điều quen thuộc đó qua đi, tôi bỗng thấy mình mất mát, hụt hẫng; bỗng thấy mình đã quá thờ ơ, vô tâm; và bỗng thấy mình thật thiếu sót bổn phận…
Kinh nghiệm này, tôi rút ra được ngay trong gia đình nhỏ bé của tôi, và trong gia đình lớn hơn đó chính là gia đình Giáo hội, mà cụ thể là Giáo hội địa phương của tôi.
Ngày tôi còn nhỏ, để nuôi chị em tôi ăn học, bố mẹ tôi đã phải làm lụng thật vất vả! Trong tâm trí, tôi vẫn không quên được hình ảnh bố tôi, giai đoạn sau khi đất nước thống nhất, đã phải bán mặt cho đất, bán lưng cho trời để gia đình có đủ lương thực hằng ngày. Ngày đó, sao chẳng bao giờ tôi tự hỏi xem bố có mệt không, mẹ có kiệt sức không? Chính vì không nhận ra sự vất vả của bố mẹ, nên dù chỉ một lần, mẹ đánh tôi vì tôi đã phạm một điều- lỗi tuy nhỏ nhưng mẹ tôi đã không kiềm chế được vì sự mệt nhọc sau một ngày làm việc vất vả- thế mà tôi cứ nhớ suốt đời trận đòn chiều hôm ấy! Đến bây giờ, khi tai bố đã nặng, lưng mẹ đã còng, tay chân bố mẹ đã yếu; tôi mới chợt nhận ra: sự trưởng thành, học hành đến nơi đến chốn, công ăn việc làm ổn định… của chị em tôi ngày hôm nay, tất cả đã chất lên đôi tai điếc, tấm lưng còng, và đôi tay chân run rẩy đó của bố mẹ. Đến bây giờ, chính bản thân tôi mỗi chiều trở về nhà với một cơ thể rã rời mệt nhọc sau một ngày làm việc, tôi mới nhận ra bố mẹ mình đã gian lao biết bao. Tuy đã muộn màng, nhưng qua những điều đã nhận thấy, tôi tự nhủ với lòng mình, tuổi già của bố mẹ sẽ do tôi chăm sóc; niềm an ủi của bố mẹ sẽ là sự phấn khởi, ân cần, vui vẻ của tôi sau một ngày làm việc mệt nhọc trở về. Và hơn tất cả, niềm vui của bố mẹ tôi còn ở chỗ tôi biết cầu nguyện cho các ngài với tất cả tấm lòng biết ơn, để các ngài hoàn tất cuộc sống này thuận theo ý Chúa.
Đó là chuyện của tôi trong gia đình nhỏ bé đã nuôi tôi lớn lên. Tuy nhiên, chỉ như thế thôi, chưa đủ! Tôi lớn lên phần thân xác, nhưng cũng lớn lên trong đời sống đức tin, đời sống thiêng liêng nữa. Không thể không mang nặng tấm lòng biết ơn đối với Giáo hội nói chung, đối với giáo phận thân thương của tôi nói riêng…
Tôi lớn lên trong một gia đình giáo phận trên vùng đất hiền hòa, khí hậu tuy lạnh, nhưng tình người lại ấm áp. Gia đình giáo phận của tôi có một người Cha, khi thì rất hiền lành, khi lại rất nghiêm khắc, và hơn tất cả, con người Ngài toát lên vẻ điềm đạm, trầm tĩnh! Tôi được làm con cái của Ngài từ khi Ngài còn làm Cha xứ, sau đó là làm Giám mục. Tôi xem sự hiện diện và công việc Ngài làm trong giáo phận là một cái gì đó đương nhiên phải có, thậm chí đó là những công việc mang tính vĩ mô, chẳng mấy liên quan tới tôi. Đến một ngày, vâng theo sự bổ nhiệm của Đức Thánh Cha, tuy tuổi đã cao, sức khỏe đã chẳng còn sung mãn, Ngài phải lãnh nhận một sứ vụ mới khó khăn hơn, nhiều thử thách hơn. Khi gia đình Giáo phận của tôi không còn sự hiện diện của Ngài nữa, tôi mới chợt nhận ra nhiều điểm đáng quý mến nơi Cha mình, mà trước đây chưa một lần tôi để ý tới. Nền tảng đức tin lớn lên dần dần nơi tôi, nơi những người chung quanh tôi, nơi những anh em dân tộc trong Giáo phận… Tất cả đã đọng lại nơi mái tóc bạc của Ngài và sức khỏe đang xuống dần theo tuổi tác của Ngài. Không được học nhiều để có những hiểu biết sâu xa về đường hướng mục vụ của Ngài, nhưng có một điều, giờ phút này tôi mới cảm thấy thấm thía: Ngài vất vả phục vụ trong Giáo phận, chỉ để đưa con cái đến gần với Chúa, chứ không nhằm mục đích làm cho con cái ngưỡng mộ hay thần tượng cá nhân mình. Phẩm chất này của Ngài thật là đáng quý! Vậy mà, chưa một lần trong đời, tôi bày tỏ với Ngài tấm lòng biết ơn nhỏ bé của tôi. Tôi đã sống thật bạc bẽo! Cũng như khi sống trong gia đình, đến nay, tuy muộn màng, nhưng những điều đã nhận ra, khiến tôi ý thức hơn bổn phận của một người con sống trong gia đình Giáo phận, phải luôn nhớ cầu nguyện cho người Cha thân yêu và người Mẹ Giáo hội của mình, với tất cả tấm lòng biết ơn.
Một lần rút kinh nghiệm, là một lần chợt thấy mình đã bỏ qua quá nhiều cơ hội để sống trọn tình con thảo trong gia đình. Thế nhưng, không phải vì vậy để chán nản, bỏ cuộc, tôi phải tìm ra một cách thế khác để bù lại những gì mình đã bỏ qua không làm. Tôi rút ra được ba điều mình có thể làm được, và phải làm cho bằng được:
- Một là đừng sốt ruột, khi thấy bố mẹ và các Đấng bề trên của mình quyết định hoặc xử lý một việc gì đó chậm chạp đối với mình. Chính sự chậm chạp, điềm tĩnh, cân nhắc đó, là vốn quý của người lớn tuổi, như ông bà đã nói "dục tốc bất đạt".
- Hai là đừng trách móc, đừng bảo sao bố mẹ hay các Đấng bề trên của mình không làm thế nọ, không làm thế kia (theo như kiểu mình muốn). Có những sự Khôn Ngoan mà ta không hiểu thấu, đó là: Ơn Chúa Thánh Thần. Tôi đừng vội lên tiếng trách móc các Ngài.
- Và ba là, trên tất cả mọi chuyện, tôi không bao giờ được quên bổn phận của mình là luôn phải cầu nguyện cho bố mẹ và các đấng bề trên của mình. Nhất là khi các Ngài lâm vào hoàn cảnh khó khăn, tôi không chỉ cầu nguyện suông, mà còn phải ăn chay hãm mình để dâng lên Chúa lời khẩn nài tha thiết hơn nữa. Bởi vì lý do thật đơn giản "Hãy xin thì sẽ được".
Tác
giả Agnesanh
Về Đầu Trang Go down
 
BỔN PHẬN CỦA CON
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Mùa Thường Niên - Cầu cho việc rao giảng Tin Mừng cho các thế hệ trẻ :: Giáo xứ Vạn Giã :: Giới trẻ :: Thiếu nhi giáo xứ-
Chuyển đến